
Khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi thấy rằng trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội. Giống như nguyên lý âm dương, mỗi vấn đề đều có hai mặt. Dù vậy, tôi không phủ nhận, khó khăn vẫn là khó khăn, chúng ta vẫn phải xoay sở để vượt qua chúng.
sympathy - empathy
Bạn hỏi tôi làm sao để luôn vui vẻ và lạc quan? Tôi học được rằng, sống nhẹ nhàng là khi mình biết nhìn mọi chuyện bằng sự thông cảm (sympathy) và đồng cảm (empathy).
Sympathy là khi mình hiểu người đó đang buồn, đang khổ, mình thương. Còn empathy là mình đặt mình vào hoàn cảnh của họ để hiểu vì sao họ lại hành xử như vậy và cảm được nỗi lòng đó. Tôi tập nhìn người khác bằng sự thông cảm và đồng cảm để mình bớt trách, bớt giận, bớt buồn - tự nhiên sẽ thấy đời vui hơn, nhẹ hơn, sống cũng an yên hơn nhiều.
Một điều nữa, đừng ngại đặt ra cho mình những mục tiêu đầy tham vọng (những vẫn trong khả năng) để bản thân cảm thấy tự hào khi đạt được và tránh bị phân tâm bởi những điều không cần thiết.
yêu thương vô điều kiện
Gia đình là bảo tàng quý giá nhất đối với tôi. Chúng tôi cho con cháu thấy rằng chúng luôn được nhận tình yêu thương vô điều kiện. Trong việc nuôi dạy, hai vợ chồng tôi đều “hát chung một bài” từ lời nói cho đến hành động, và hiểu rằng việc “làm gương” mới là điều mấu chốt trong việc giáo dục. Khi biết ông bà luôn ở đó, con cháu sẽ can đảm hơn trong việc tự giải quyết những vấn đề của chúng.
niềm vui từ sự tối giản
Thời trẻ, tôi sống nhanh, sống vội. Tôi kết hôn sớm, làm mẹ sớm và liên tục thay đổi nghề nghiệp tại Thụy Sĩ, Châu Phi và Hồng Kông. Đến bây giờ, tôi dành thời gian để chiêm nghiệm nhiều hơn, hay nói cách khác là sống chậm lại.
Là một người đa văn hóa, yêu thích mua sắm và sưu tầm các tác phẩm nghệ thuật, tôi đã đem về rất nhiều những món đồ tuyệt vời với tôi trong thời điểm đó, nhưng rồi khi tuổi tác tăng lên, tôi phải học cách buông bỏ, lần lượt cho đi. Điều này mang đến cho tôi những niềm vui rất lớn, niềm vui từ sự tối giản.
khiêm tốn, kiên nhẫn, khoan dung
Như bao người phụ nữ Việt khác, tôi có một cuộc sống bận rộn, quay cuồng với công việc, con cái cũng như trải qua nhiều thăng trầm, biến động. Tâm trí tôi luôn trong trạng thái phải suy nghĩ, sắp xếp nhiều thứ cùng một lúc. Mãi đến năm 65 tuổi, khi quyết định về hưu và định cư tại Việt Nam, tôi bắt đầu học Thái Cực Quyền. Tôi tìm được sự đồng điệu khi biết đây là bộ môn có triết lý sống đề cao sự khiêm tốn, kiên nhẫn và khoan dung. Thái Cực Quyền đòi hỏi bạn phải gạt bỏ mọi suy nghĩ gây mất tập trung, hít thở sâu và thư giãn, đây có lẽ là điều khó nhất với một người như tôi khi đến với Thái Cực Quyền.
仁 ren
Tôi yêu đọc sách, đặc biệt là sách về ngôn ngữ, văn học Trung Quốc. Năm 12 tuổi, tôi tình cờ được thầy cắt nghĩa về chữ “nhân đạo” (tiếng Trung “仁 ren”) và thấy cực kì ấn tượng bởi sự uyên bác của ngôn ngữ này, chỉ một từ - nhưng lại có nhiều tầng nhiều lớp nghĩa. Tôi học viết chữ Hán, thường xuyên đọc các văn bản cổ điển Trung Quốc. Gần đây, tôi hay đọc thơ nhà Đường, thơ Lý Bạch. Thẩm mỹ nhà Minh cũng ảnh hưởng đến việc tôi lựa chọn đồ nội thất và sưu tầm các tác phẩm nghệ thuật trang trí trong nhà.
áo dài mọi lúc, mọi nơi
Phong cách sống của tôi thay đổi theo từng giai đoạn. Ở nước ngoài, tôi thường xuyên mặc áo dài để thể hiện bản sắc, tinh thần Việt. Áo dài thanh lịch, phù hợp với mọi hoàn cảnh từ đời thường cho đến những sự kiện quan trọng. Cũng không quên nhắc đến người phụ nữ mà tôi chịu ảnh hưởng, bà Tuyết Nguyệt – Một người bạn của tôi khi ở Hồng Kông và là người sáng lập tạp chí Arts Of Asia, bà ấy luôn mặc áo dài trong mọi hoàn cảnh.
chiếc ghế sofa từ vải thừa
Nhiều năm trước, tôi về thăm Việt Nam và tình cờ biết đến TimTay khi đang mua sắm trên phố Lê Thánh Tông. TimTay đã chạm đến trái tim tôi bằng phong cách thanh lịch, kín đáo, thoải mái và sự chỉnh chu trong từng sản phẩm. Từ đó TimTay trở thành một thương hiệu mua sắm yêu thích mỗi khi tôi về Việt Nam, thậm chí là chỉ đến để trò chuyện cùng các bạn trẻ đứng sau thương hiệu này. Khi đến cửa hàng, chiếc ghế sofa thêu tay được làm từ vải thừa đã làm tôi rất ấn tượng, nhưng tiếc rằng các bạn lại không muốn bán chiếc ghế ấy vì muốn giữ lại làm kỉ niệm!
“Hãy cởi mở hơn khi cơ hội tới, đừng quên rằng bạn là một nhà sáng tạo, cái cũ đi cũng là lúc những ý tưởng mới ra đời.”
Bà Ngọc Ánh đang mặc Đầm Trăng Non. Áo Than, Chân Váy Than kết hợp cùng túi Cẩm Tú Cầu. Áo Trăng Non, Áo Gạo và Quần Muối Tiêu.
Bài viết được thực hiện bởi Hoàng Anh và hình ảnh do Thanh Tiến chụp.
Viết bình luận